Thời lượng của trò chơi không phải là dài, nhưng những gì mà cuộc khám phá ngắn ngủi này đem lại sẽ đọng trong lòng game thủ khá lâu
Nếu yêu thích game indie hẳn bạn chưa quên To The Moon , một câu chuyện nhẵn mang đậm tính nhân bản và nhiều bài học sâu sắc về cuộc thế. Đã bao giờ bạn rỗi rãi dạo quanh ngôi nhà mình ở để tìm lại những ký ức trong quá vãng chưa? Nếu chưa, bạn sẽ được làm điều đó trong Gone Home.Vừa qua cũng có một trò chơi đã đạt số điểm rất cao từ nhiều website tăm tiếng, đó là Gone Home – đứa con đầu lòng của The Fullbright Company, studio ít nhiều được biết đến nhờ góp sức trong gói DLC Minerva’s Den của Bioshock 2
Mỗi sản phẩm đều đem đến một cảm giác rất khác biệt mà người chơi sẽ luôn nhớ đến. Những chi tiết tuy nhỏ nhưng giúp cho Psycho House sinh động hơn, khiến game thủ quên đi rằng chỉ có một mình Kaitlin trong ngôi nhà này.
Tuyệt nhiên không còn ai khác ngoài Kaitlin trong ngôi nhà cô quạnh này
Cả những ảnh hưởng từ bộ phim JFK (1991) đến những quyển sách của cha Sam xoay quanh vụ giết hại tổng thống Kennedy.
Bạn chẳng thể làm gì để thay đổi chúng cả, không có cách nào để tìm lại được cô em gái dấu yêu; bạn chỉ có thể làm một điều duy nhất: lắng nghe và thấu hiểu câu chuyện của Sam cùng những thông điệp trò chơi gửi gắm trong đó. Câu nói rút cuộc của Sam dành cho Kaitlin: "I love you so much Katie
Có nhẽ qua vài dòng giới thiệu và những tấm screenshot, rất nhiều game thủ sẽ nghĩ rằng đây là một game lưu lạc kinh dị góc nhìn người thứ nhất.
Trong một đêm mưa bão tháng Sáu năm 1995, trở về sau chuyến du lịch châu Âu kéo dài một năm trời, Kaitlin Greenbriar đặt chân vào ngôi nhà mới của gia đình với mong muốn tạo cho họ sự bất thần. Ngôi nhà trong Gone Home được gọi là "Psycho House", được thiết kế rất chi tiết và sống động, thỉnh thoảng khiến người chơi có cảm giác như đang dạo quanh một căn nhà đích thực vậy
* Trailer Gone Home Mỗi ngôi nhà đều có câu chuyện riêng của nó; một vết nứt trên chiếc gương, một mảng rách nhỏ của bức tranh treo tường, ẩn sau đó là những kỷ niệm vui buồn về gia đình. Sở dĩ game indie có thể đạt được thành quả như thế là nhờ vào sự sáng tạo không ngừng, những nhân tố mới mẻ trong lối chơi mà nhiều tựa game khác chưa hề khai khẩn.
Nếu có vốn tiếng Anh kha khá để nhanh chóng nghe và hiểu những lời kể của Sam, người chơi sẽ dễ dàng cảm nhận được cái hay của Gone Home khi sử dụng lối dẫn truyện này
Những tình cảm đó được khắc họa tỉ mỉ, đủ để ghi lại dấu ấn trong lòng người chơi.Và như thế, Gone Home thả người chơi vào căn nhà trống trải, những gì bạn phải làm là khám phá mọi ngóc ngách của nó, lục từng ngăn tủ, xem xét từng món đồ để tìm ra đầu mối.
Quơ gói gọn trong một thế giới nhỏ bé nhưng chi tiết và sống động, vừa xa lạ song có nét quen thuộc
Nói về nhân vật chính của chúng ta – Kaitlin, bạn sẽ thấy tính cách cô được trình bày qua những tấm bưu thiếp cô gửi về từ châu Âu. Không, những thứ đó không góp mặt, ngay cả những đoạn cut-scene cũng không. Có những trò chơi thành công nhờ gameplay đầy hào hứng và gây nghiện như Super Meat Boy, Bastion ; một số khác lại cuộn người chơi bằng sự tự do khám phá, thỏa sức sáng tạo trong môi trường rộng lớn như Minecraft ; hay Don’t Starve cho người chơi một lần trải nghiệm cuộc sống sinh tồn khắc nghiệt
Nếu có thời kì tìm hiểu về những game indie, bạn sẽ thấy rằng đa phần trong số chúng đều đạt được thành công nhất thiết, thậm chí không ít cái tên còn được đánh giá cao hơn cả những sản phẩm của các "đại gia" ngành công nghiệp game.
Thế nhưng ngay trước cửa là những dòng ghi chú của cô em gái Samantha để lại, bảo cô rằng đừng nắm chừng mình nữa.
Someday
Nhưng rồi rất nhanh thôi, người chơi sẽ nhận ra rằng cô nàng chỉ đóng vai trò phụ trợ, là một công cụ giúp chúng ta vén mở tấm màn về Sam và Lonnie – 2 con người trọng tâm của câu chuyện.Chấm điểm Game 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10. Love, Sam" là lời kết cho một chuyện tình trớ trêu, sẽ in đậm trong nghĩ suy người chơi
Qua những trang nhật ký, những đoạn tin nhắn mà Sam để lại, Kaitlin sẽ từng bước từng bước hiểu được thảy mọi chuyện đã diễn ra trong suốt quãng thời kì một năm cô xa nhà.
Đâu đó trong các ngăn kéo bạn sẽ tìm thấy những dòng viết tay của Sam ghi lại những chiêu thức, cách thực hành combo của Chun Li trong Street Fighter II , trò chơi "làm mưa làm gió" hơn 20 năm trước. Với Gone Home cũng vậy, nhưng nó làm bạn phải nhớ theo một cách khác
Những câu chữ được viết với ngữ nghĩa rất rõ ràng, phối hợp cùng giọng lồng tiếng xuất sắc đã truyền tải trung thực những cảm xúc của Sam qua từng giai đoạn. Nhưng không, điều đó chỉ đúng một nửa.
Bằng một lối dẫn truyện sáng ý, khéo léo#, Gone Home đã đưa người chơi tiếp cận với rất nhiều xúc cảm của một cô gái mới lớn về ái tình, tình bạn và gia đình, hơn thế nữa là một vấn đề nhạy cảm với tầng lớp: tình đồng tính
Thế giới của Gone Home chỉ gói gọn trong một ngôi nhà, nhưng bên trong đó là rất nhiều đồ vật, mỗi đồ vật ẩn chứa một mảnh ghép nhỏ để làm nên bức tranh về một câu chuyện tình xúc động.
I'll see you again. Một cái kết có hậu hay không còn tùy vào cảm nhận mỗi người, chỉ có một điều vững chắc: Gone Home là một cuộc phiêu dạt hay, mới lạ mà bạn nên tìm đến, giả dụ có đủ kiên nhẫn
Là nỗi buồn khi cha mẹ không ưng mối quan hệ trái ngang của họ và đau đớn khi sắp phải chia lìa Lonnie.
Với bối cảnh năm 1995, môi trường cũng tạo nên không khí rất quen thuộc của thập niên 90 với những đồ dùng, thiết bị thế hệ cũ. Trong ngôi nhà là rất nhiều những đồ vật có thể tương tác được, và chúng như những nút thắt của Sam chờ bạn mở ra
Yếu tố "kinh dị" cũng không hề tồn tại, hãy yên tâm bởi từ đầu đến cuối trò chơi sẽ chẳng có con zombie nào từ trong tủ áo nhảy bổ vào bạn, cũng chẳng có Sam, cha hay mẹ của Kaitlin đang nấp đâu đó chờ nhịp hù bạn đứng tim rồi bảo rằng đây chỉ là trò đùa.Tuốt luốt họ không đích thực hiện diện trước mắt nhưng vẫn xây dựng nên một cốt truyện đầy tính nhân bản. Không chỉ vậy, nhiều yếu tố đặc trưng của thời gian này cũng biểu lộ trong game
Xen lẫn là những bài hát của các nhóm nhạc punk đương thời như Heavens to Betsy hay Bratmobile. Bước vào trong là một quang cảnh quạnh vắng, vắng lặng cùng những tin nhắn thoại của một người đàn bà trẻ khẩn thiết xin Sam trả lời. Và bộ phim cực độ Pulp Fiction của Quentin Tarantino cũng góp mặt
Là một chút ân hận khi nghĩ về người bạn láng giềng Daniel, một cậu bé đơn chiếc mà trước đây Sam làm bạn chỉ vì những trò chơi Nintendo của cậu ta. Bên cạnh Sam và Lonnie, các nhân vật như cha mẹ cô và Daniel dù không đóng vai trò cốt lõi nhưng vẫn mang nhiều ý nghĩa, như cha cô là đại diện cho mẫu người hủ lậu, không muốn hài lòng sự thật về tình cảm của con gái mình. Để rồi rút cục là sự thoả nguyện khi được cùng Lonnie ra đi, bỏ lại quơ đồng thời với nỗi tiếc nhớ khi không thể đợi Kaitlin về gặp mặt
Gone Home cũng gần như thế, dù rằng chẳng thể bằng To The Moon nhưng điều làm nên sự độc đáo cho Gone Home là cách mà trò chơi dẫn dắt bạn bước vào câu chuyện đó. Đó là cảm giác vui vẻ, phấn chấn khi Sam tìm được Lonnie – người bạn thực thụ cho mình, người mà Sam tìm thấy sự thoải mái, tin cậy.
Là niềm hạnh phúc xen lẫn những cảm xúc lạ kì khi Sam nhận ra mình đã yêu Lonnie. Chất "trôi dạt" ở đây không đến từ những pha hành động hay những màn giải đố hàng giờ liền, không có cắt ghép đồ vật mà là sự tự do khám phá. Đơn độc, Kailin phải bắt đầu cuộc xiêu bạt tìm hiểu sự thực đằng sau những sự việc quá đỗi kì quặc đang chào đón mình.
Bít tất những gì bạn có là một sự thực đầy uẩn khúc cần được làm sáng tỏ, nỗi sợ hãi có chăng chỉ là tâm lí cô độc khi rảo bước qua những hành lang đen tối.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét